List truyện sắc hoàn diendanlequydon



 [ 8 bài ] 

Nhiệt huyết thanh xuân - Lý Hành Kiện

 
Có bài mới T2 T05 01, 2023 8:57 am
Hình đại diện của thành viên
Đại Thần Lôi Ngư Bang Cầm Thú
Đại Thần Lôi Ngư Bang Cầm Thú
 
Ngày tham gia: T7 T06 06, 2015 11:42 am
Tuổi: 31 Nữ
Bài viết: 286
Được thanks: 1107 lần
Điểm: 17.97
Có bài mới Re: [Hiện đại] Nhiệt huyết thanh xuân - Lý Hành Kiện - Điểm: 10
CHƯƠNG 1 (6)


“Cho tôi một phòng giường đôi.” Khi tiếp xúc với một giám đốc khách sạn dưới quyền của bố mình, tất nhiên cô chẳng hề thân thiện như với Trịnh Càn.

“Vâng, vàng, chúng tôi lập tức dọn phòng cho cô chủ ngay đây.” Vị giám đốc liếc Trinh Càn như có điều suy nghĩ rồi đón hai người vào trong, rút bộ đàm nói một tràng, sau đó quay sang hỏi ý Trình Tâm: “Cô chủ, tôi đã sắp xếp phòng 402, để tôi cho người đưa cô lên.”

“Không cần đầu, chúng tôi tự đi được. Nếu cần tôi sẽ gọi ông.”

“Đi thôi, có gì hay mà nhìn.” Trình Tâm lườm Trịnh Càn đang ngó nghiêng, bước lên bấm thang máy trước.

“Haiz, đợi anh với.”

Ông giám đốc chứng kiến trọn vẹn cảnh thân mật này lập tức há hốc miệng vỗ đầu bừng tỉnh, tỏ ra không thể tin nổi.

“Để ý giúp tôi, tôi phải ra ngoài một lát.” Sau khi dặn dò nhân viên lễ tân, ông giám đốc đầu đinh lén lút chạy ra ngoài, sau một hồi đắn đo mới rút điện thoại gọi tới một dãy số.

“Alo, tổng giám đốc ạ, em là giám đốc đại sảnh của khách sạn Lữ Đồ trên phố thương mại ven biển, tên em là...”

“Có việc gì?” Đầu bên kia vọng tới một giọng nói uy nghiêm.

“Chuyện là... vừa nãy cô chủ Trình Tâm tới đặt phòng, hơn nữa... hơn nữa còn đưa một chàng trai đi cùng.”

Không ai biết ngoài kia đã xảy ra chuyện gì, khoảng ba phút sau giám đốc đầu đinh mới vuốt cái trán đẫm mồ hôi bước vào khách sạn.

Vừa nãy ông ta chỉ mới báo cáo thế thôi mà ông chủ Trình đã chẳng nói chẳng rằng đột ngột hét lên đầy giận dữ: “Tôi đến đó ngay!”

Ông ta cố gắng giữ bình tĩnh, vội vàng dặn nhân viên phải thể hiện dáng vẻ chuyên nghiệp nhất để nghênh đón tổng giám đốc. Ấy vậy mà vẫn lo lắng không thôi, không biết cuộc điện thoại ban nãy là đúng hay sai, ngộ nhỡ tổng giám đốc nghĩ ông ta tọc mạch rồi đá bay ông ta đi thì phải làm sao? Hoặc biết đâu tổng giám đốc thấy ông ta trung thành tuyệt đối mà hài lòng thăng chức cho thì sao?

Giờ phút này ông ta còn căng thẳng hơn cả khi đi xem mắt, nghe cách Trình Tâm nói là có thể đoán tiếp theo chuyện gì sẽ xảy ra...

Xe của Trình Kiến Nghiệp là một chiếc Mercedes màu đen cực kỳ đắt đỏ, toàn thành phố G không có hơn ba chiếc. Cửa xe từ từ mở ra, một người đàn ông bước xuống từ ghế sau, vóc dáng cao to, khí thế ngời ngời. Gương mặt ông nghiêm nghị cực kỳ giống trùm gián điệp trong bộ phim Cuộc chiến gián điệp, hơn nữa khí chất của người đàn ông trung niên này còn được thể hiện một cách trọn vẹn qua cách ăn vận chỉn chu.

Đó chính là tổng giám đốc Trình, là biểu tượng của uy quyền.

Đó là người từng tòng quân chứng kiến gió tanh mưa máu, là kẻ tung hoành trên thương trường suốt mười mấy năm, chỉ cần một ánh nhìn cũng đủ hừng hực khí thế mà chẳng cần tỏ vẻ.

Giám đốc đầu đinh như bị một cục đá đè ngang ngực. Ông ta cố gắng lấy lại bình tĩnh song khi đứng trước tổng giám đốc Trình, ông ta bỗng cảm thấy trước mắt mình không phải một con người, mà là một lưỡi đao nhọn hoắt cực kỳ nguy hiểm.

“Phòng nào?" Giọng nói điềm tĩnh cất lên khác hẳn với sự phẫn nộ ngút trời qua điện thoại, nhưng âm vang chẳng mấy ai bì nổi.

Giám đốc đầu đinh run rẩy trả lời: “Ở... ở phòng 402.”

Thực ra Trình lão gia đâu có già, năm nay ông năm mươi tuổi nhưng sung sức chẳng khác nào mới bốn mươi, có lẽ một phần sắc đẹp của Trình Tâm được di truyền từ ông. Gương mặt Trình Kiến Nghiệp toát lên vẻ cương nghị, ngũ quan đoan chính, ắt hẳn hồi trẻ cũng là một mỹ nam hiếm thấy.

Giám đốc đầu đinh cầm thẻ phòng rồi bước lên dẫn đường, đoàn người hừng hực khí thế tiến vào thang máy đi lên tầng bốn. Ra khỏi thang máy, chỉ cần nghiêng đầu là thấy phòng 402.

Đột nhiên Trình Kiên Nghiệp dừng bước, một lát sau mới khẽ hỏi: “Chú có chắc Trình Tâm thuê phòng với một đứa con trai không?”

Giám đốc đầu đinh vội vàng gật đầu như trống bỏi, thậm chí còn giơ ba ngón tay lên thề: “Tổng... tổng giám đốc Trình, em... em chắc chắn một trăm phần trăm.”

Bên cạnh Trình Kiến Nghiệp là người tài xế đã theo ông lâu năm, ngay lập tức hiểu nguyên nhân vì sao ông lại do dự như vậy. Người tài xế bèn xua tay, sau khi thấy giám đốc đầu đinh đã biết ý tránh mặt đi chỗ khác thì mới nói nhỏ: “Anh à, Trình Tâm hắn cũng biết chừng mực, anh thấy đúng không?

Đôi mắt của Trình Kiến Nghiệp khẽ sáng lên, vừa nghĩ tới con gái ánh mắt ông liền trở nên dịu dàng hơn nhiều: “Anh biết Trình Tân luôn thích đối nghịch với anh, chỉ mong chuyện đêm nay không phải là con bé cố ý chọc giận anh.”

“Anh yên tâm đi, con bé ngoan mà.”

“Ngoan ư?” Trình Kiến Nghiệp lắc đầu cười gượng, rồi bỗng nghiêm mặt lại: “Mở ra xem thử đi, nếu nó dám làm chuyện xằng bậy thử xem anh có đánh gãy chân nó không?”

Bấy giờ Trình Tâm đang nhoài người lên bệ cửa sổ ngắm sao, tưởng tượng tới tương lai hạnh phúc của cô và Trịnh Càn.

Từ phòng tắm vọng ra tiếng nước chảy, Trịnh Càn đang vừa tắm vừa hát, vì vết thương quá nhiều nên cách tốt nhất là tắm thật sạch sẽ rồi mới thoa thuốc.

“Xong rồi.” Chỉ một lát sau anh đã khoác chiếc áo bông tắm bước tới trước mặt Trình Tâm, mỉm cười nhìn cô bạn gái đáng yêu.

Lần đầu tiên ở chung trong một căn phòng khiến đôi bên có phần xấu hổ, ngay cả một Trình Tâm phóng khoáng luôn chiếm thế chủ động thì giây phút này trên gương mặt xinh đẹp cũng đã ửng lên hai áng mây hồng.

“Em không tắm hả?”

Trình Tâm thoáng sững sờ, thấy anh đang cười khanh khách mới sực tỉnh trách yêu: “Tắm cái đầu anh ấy!”

Cái tên chỉ biết bảo sao nghe vậy kia lại dám trêu cô, thật đúng là chán sống rồi!

Cô đỏ mặt định tính sổ với Trịnh Càn thì cửa bỗng bật mở. “Chuyện gì thế này?"

Hai người cùng ngoảnh đầu lại thấy một người đàn ông đứng ngay ngoài cửa. Trình Tâm há hốc miệng, sửng sốt thốt lên một tiếng “Bố”.

Bố? Trịnh Càn quay ngoắt sang phía cô, nếu anh không nghe nhầm thì vừa nãy bạn gái anh gọi người đó là bố, chẳng lẽ bố của Trình Tâm chính là... Trình Kiến Nghiệp?

Khi anh còn chưa nghĩ thông thì đã cảm nhận được một ánh mắt đang nhìn mình chòng chọc, vừa đưa mắt qua liên thấy Trình Kiến Nghiệp cười như không cười đánh giá anh từ trên xuống dưới.

“Khăn tắm, đàn ông, được lắm.” Trình Kiến Nghiệp liếc sang Tánh Tâm, giọng nói vẫn vô cùng điềm tĩnh: “Trình Tâm à Trình Tâm, con trưởng thành thật rồi.”

“Bố, chuyện này không phải như bố nghĩ đâu!” Cô vội vàng ngồi bật dây, hoa tay múa chân cố gắng biện giải, dù là ánh mắt hay động tác đều thể hiện rõ nỗi khiếp sợ tột đỉnh, Trịnh Càn bị thương nên con đưa anh ấy tới đây bôi thuốc.”

Anh cũng tiếp lời: “Dạ... cháu chào chú, đúng là Trình Tâm chỉ tới giúp cháu bôi thuốc thôi... Chú nhìn xem người cháu chỗ bị phù, chỗ bị bầm, chỗ bị rách da đây này...”

Không hổ là chủ tịch hội học sinh ba năm liên tiếp, Trịnh Càn chẳng mấy chốc đã tìm được đề tài, từ giới thiệu từng vết thương trên người đến giới thiệu sơ lược về bản thân, tổng cộng mất năm phút đồng hồ.

Anh đang định nhảy sang một đề tài khác thì thấy Trình Kiến Nghiệp xua tay cắt ngang. Động tác ấy không chỉ cắt đứt lời anh mà còn gọi tới mấy vị vệ sĩ vai u thịt bắp.

“Ném ra ngoài!”

“Bố!” Trình Tâm vội vàng ôm lấy Trịnh Càn, đưa mắt lườm đám vệ sĩ, “Kẻ nào dám?”

“Ném ra ngoài!” Giọng Trình Kiến Nghiệp bỗng cao hơn và uy lực hơn, thậm chí còn vang vọng trong không gian nhỏ hẹp này.

Đám vệ sĩ lập tức biết ý vội vàng tách cô ra khỏi Trịnh Càn, một kẻ kéo Trình Tâm một kẻ túm lấy tay Trịnh Càn rồi lôi xềnh xệch ra ngoài, Trịnh Càn đáng thương uổng công khua môi múa mép vẫn chưa giải thích rõ vì sao mình lại đến đây thì đã bị người ta dùng vũ lực mời ra ngoài rồi.

“Bố! Sao bố lại làm thế?” Trình Tâm lo tới mắt đỏ hoe, gào lên phản kháng.

Tiếng hét thảm thiết của Trịnh Càn vọng từ ngoài vào, vừa thống thiết vừa đau đớn khiến cô càng thêm sốt sắng. Nhưng chẳng mấy chốc họ đã bước vào thang máy, tiếng hét nhỏ dần rồi tắt hẳn.

Đợi khi nơi này đã hoàn toàn yên tĩnh, Trình Kiến Nghiệp mới xua tay bảo tài xế và vệ sĩ ra ngoài, còn mình thì tìm ghế ngồi xuống. Cả gian phòng chỉ còn lại mỗi hai cha con.

“Nói đi, thằng nhóc đó là ai?” Khi đối mặt với cô con gái độc nhất của mình, tuy đang cực kỳ tức giận nhưng ông vẫn chỉ có thể nhẹ nhàng hỏi han.
Trình Tâm vốn tính nóng nảy, có thể là vì thiếu tình thương của mẹ nên từ nhỏ tới lớn tính cách cô khá giống con trai, một khi đã muốn thì dù Trình Kiến Nghiệp có không đồng ý cô vẫn sẽ tìm đủ mọi cách để đạt được mục đích. Ấy vậy mà một người như thế lại giấu kín chuyện mình có bạn trai gần ba năm.

Mỗi lần ông hỏi tới chuyện này cô đều lấp liếm cho qua. Thứ nhất là vì cô tôn trọng ý muốn của Trịnh Càn, trước khi kết hôn tạm thời không gặp phụ huynh. Thứ hai là cô cũng lo bố mình sẽ lấy tiền đè người, khinh thường một chàng sinh viên mới chân ướt chân ráo lập nghiệp. Thứ ba là có lẽ cuộc hôn nhân của bố mẹ đã để lại bóng ma trong lòng cô, khiến cô chỉ muốn toàn tâm toàn ý yêu đương mà không muốn tình cảm đơn thuần ấy bị vấy bẩn bởi những điều phức tạp khác.


_________________
Đến Giáo đường nhưng chẳng phải cô dâu - Giữa bể dâu không biết nơi đâu là bến - Tháng năm thanh xuân vô hình nhưng nhanh hết - Ta đợi chờ nhưng vẫn chẳng gặp được nhau


Google [Bot] Nhớ ấn THANKS ủng hộ mình nhé!


Xem thông tin cá nhân
Có bài mới T2 T05 01, 2023 9:05 am
Hình đại diện của thành viên
Đại Thần Lôi Ngư Bang Cầm Thú
Đại Thần Lôi Ngư Bang Cầm Thú
 
Ngày tham gia: T7 T06 06, 2015 11:42 am
Tuổi: 31 Nữ
Bài viết: 286
Được thanks: 1107 lần
Điểm: 17.97
Có bài mới Re: [Hiện đại] Nhiệt huyết thanh xuân - Lý Hành Kiện - Điểm: 10
CHƯƠNG 1 (7)

Song đêm nay không giống thế, vì muốn trị thương giúp Trịnh Càn nên cô mới dẫn anh tới khách sạn nhà mình ở một đêm, nào ngờ Trình Kiến Nghiệp lại nổi trận lôi đình xông vào phòng còn bày trò “bắt gian” nữa. Nhìn là biết chắc chắn ông không tin lời giải thích của họ, nếu đã vậy chẳng thà nói hết ra, bình đã mẻ thì đập cho vỡ luôn!
“Sao? Không muốn nói à?”
Trình Tâm cố áp chế lửa giận, nhìn thẳng vào Trình Kiến Nghiệp rồi trả lời với vẻ khá bình tĩnh: “Anh ấy là Trịnh Càn, bạn trai con.”
Thế nhưng Trình Kiến Nghiệp hoàn toàn không hề bất ngờ, không quở trách cô mà ngược lại còn hứng thú liếc sang chiếc áo khoác đang nằm trên giường, chỉ tay hỏi: “Thế còn cái này?”
Lại quay trở về vấn đề đầu tiên.
Cô lặp lại câu trả lời chẳng cần suy nghĩ: “Anh ấy đi tắm là vì con muốn thoa thuốc cho anh ấy, phải nói bao nhiêu lần nữa bô mới chịu tin?”
Ông gật đầu, nhìn con gái nay đã trưởng thành, ngày càng trổ mã xinh đẹp mà mừng. “Thế sao con không nói sớm?”
Trình Tâm quay đầu đi không muốn trả lời câu hỏi này.
“Thôi vậy, theo bố về nhà.” Ông đứng dậy rảo bước ra ngoài, lời nói và hành động cực kỳ kiên quyết.
“Anh ấy là bạn trai của con!” Trình Tâm giậm chân, cố ý cao giọng nhấn mạnh thêm một lần nữa. Ý của cô rất rõ ràng: Tối nay con đã kể tường tận rồi, Trịnh Càn là bạn trai của con, sau này chúng con làm gì với nhau là điều hiển nhiên, bố có đồng ý hay không cũng chẳng ảnh hưởng gì.
Hiểu ý con gái nên Trình Kiến Nghiệp thoáng dừng bước rồi mới xoay người cất giọng uy nghiêm và độc đoán: “Bất kể nó có kiếm được tiền (1) hay không thì bố cũng không đồng ý!”
“Tại sao?”
“Không tại sao cả.”
“Ngay cả một lý do cũng không có mà bố nhất quyết phản đối bọn con ở bên nhau sao?” Cô bật cười, khóe mắt ầng ậng nước, “Rốt cuộc quý ngài đây có phải là bố của con không?”
Trình Kiến Nghiệp sững sờ.
“Năm con mười tuổi, bố và mẹ ly hôn. Hơn mười năm nay bố có biết con mong mỏi có một gia đình hoàn chỉnh tới nhường nào không? Bố có biết con khao khát được tựa trong lòng bố mẹ cười ngô nghê như hồi bé đến thế nào không?”
Trình Kiến Nghiệp nhíu chặt mày như bị chạm phải vết thương.
Trình Tâm lau hàng lệ nơi khóe mắt, tiếp lời: “Bố tưởng chỉ cần nỗ lực kiếm tiền cho con cuộc sống giàu sang hơn người thì có thể bù đắp tất cả ư? Bố tưởng chỉ cần quan tâm tới cuộc sống và việc học của con hơn thì có thể kéo gần khoảng cách giữa chúng ta ư? Nhưng bố, bố sai rồi. Kể từ năm mười tuổi ấy, tâm nguyện thực sự của con chỉ có một, đó chính là hy vọng bố và mẹ có thể quay vè bên nhau, cho con thêm một cơ hội được trải nghiệm cảm giác gia đình ấm cúng, khi đó con mới thực sự vui vẻ và hạnh phúc. Phải, con đã nói dối, con và Trịnh Càn yêu nhau được ba năm rồi. Hơn nữa vào đêm dạ hội tốt nghiệp con còn mặc áo cưới cầu hôn anh ấy nữa. Bố đừng nhìn con như thế, chủ động cầu hôn thì đã sao… Con nghĩ nếu bố đã không chịu cho con một gia đình hạnh phúc vẹn toàn thì con tự tạo ra cũng được chứ? Huống hồ anh ấy vừa tài giỏi, lại là người con yêu thật lòng. Nếu đã yêu thì phải theo đuổi, phải biết quý trọng. Con sẽ không như bố, một lòng theo đuổi danh lợi mà từ bỏ tình yêu, cuối cùng chỉ còn lại hai bàn tay trắng.”
Trình Kiến Nghiệp trầm ngâm, những lời Trình Tâm nói tựa như kim châm đau nhói tim ông.
Cô lau nước mắt, giọng bỗng trở nên yếu ớt, tha thiết van nài: “Lần cuối cùng con gái xin bố, hãy… quay về với mẹ đi.”
Thời gian như ngừng trôi, đến bầu không khí cũng trở nên nặng nề hơn. Trình Kiến Nghiệp trầm ngâm không nói, hồi lâu sau ông ta mới nghiến răng lắc đầu đáp: “Không thể.”
Vừa nghe thế, trái tim cô như lạnh đi phân nửa.
Yêu đương không cho, tái hợp cũng không chịu, có một người bố như thế thì giàu có để làm gì?
“Nếu đã không được thì từ nay về sau chuyện của con bố đừng quan tâm nữa.”
Trình Tâm lướt thẳng qua người Trình Kiến Nghiệp, mở cả bỏ ra ngoài, “Con sẽ theo đuổi hạnh phúc của mình bằng chính cách của con.”
Rầm!
Tiếng sập của vang lên, Trình Kiến Nghiệp nhìn bóng lưng rời đi của con gái, sắc mặt bỗng ảm đạm, lòng rối như tơ vò…
Còn thanh niên Trịnh Càn lần đầu tiên gặp bố vợ lại bị “mời” ra ngoài không chút thương tiếc, hơn nữa trên người lại đang khoác độc một chiếc áo bông tắm, vẫy tay gọi xe giữa đường cái.
Dù đã hơn mười giờ tối nhưng xe cộ trong khu trung tâm thương mại vẫn nườm nượp. Nhịp sống của thành phố này có thể coi như thuộc tầm trung so với cả nước, đó có thể coi là một trong những nguyên nhân khiến chỉ số hạnh phúc ở nơi này tăng cao. Con người ở đây gương mặt lúc nào cũng nở nụ cười.
Nhưng Trịnh Càn biết chắc rằng, lúc này nụ cười trên môi những người đi qua anh tới từ chiếc áo bông tắm và đôi dép lê dùng một lần trên chân anh. Đã vậy chất lượng đôi dép lê này thật chẳng ra sao, vừa nãy khi anh bị kéo ra ngoài, nó đã bị thủng hẳn hai lỗ.
Mặt Trịnh Càn đỏ bừng, chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi chốn thị phi này.
Tiếc thay tiền không mang, di động lại rơi ở khách sạn, không gọi được cho ai, muốn bắt xe cũng không được, lẽ nào lại phải qua đêm ở đây...
Nơi này cách khu anh thuê ít nhất là năm cây số, mà dù về được đến nhà thì phải giải thích ra sao về cách ăn mặc này đây?
Có điều nơi này chỉ cách trường khoảng một cây, đi bộ cũng không xa lắm, dù sao anh cũng chưa chính thức ký đơn xin chuyển khỏi ký túc xá... Cứ quyết như thế đi.
Trịnh Càn nghĩ là làm, bất chấp ánh mắt tò mò từ những người xung quanh, nghênh ngang đi qua từng con phố náo nhiệt, dép lê rơi thì nhặt lên đi tiếp, nút buộc áo tắm dần bung ra, ấy vậy mà lại không hề có chút kỳ cục nào. Khi vòng tuần hoàn này được lặp lại khoảng mười lần, cuối cùng Đại học X cũng hiện ra, khoảnh khắc ấy anh chợt cảm thấy trên thế gian này ngoài nhà ra, chẳng còn nơi nào thân thuộc hơn ngôi trường này được nữa!
Tiếc thay nghĩ được mở đầu lại không đoán được kết quả. Bảo vệ thấy một kẻ khoác áo bông tắm không biết sống chết mà đi về phía mình, đã vậy mặt mày còn ra chiều hớn hở thì lập tức vơ lấy chiếc gậy dẻo trên bàn rồi hét lên: “Đứng lại! Cậu đứng lại cho tôi!”
Trịnh Càn vội phanh gấp, cười gượng: “Em là sinh viên trường này, khóa 15 vừa tốt nghiệp, tối nay gặp sự cố...” Còn chưa kịp nói hết chú bảo vệ đã xổ một tràng: “Học viện nào, khoa nào, lớp nào, tên gì? Chủ nhiệm lớp và trợ giảng là ai? Trả lời xong tôi sẽ cho vào.”
Ôi mẹ ơi... anh ngoan ngoãn trả lời từng câu hỏi, may mắn đáp đúng toàn bộ, nếu trả lời sai thì đêm nay ngủ ngoài đường là cái chắc. Trịnh Càn vừa nghĩ vậy thì thấy chú bảo vệ đột nhiên cầm điện thoại trên bàn lên, gọi tới từng dãy số được liệt kê trên giấy.
Điện thoại vừa cúp, chú bảo vệ mới mỉm cười ra hiệu cho anh vào.
Trịnh Càn trợn mắt há mồm, nghĩ bụng: Thôi toi rồi! Bốn năm qua... không, phải là thanh danh nửa đời trước mất bao công gây dựng nay đổ sông đổ bể rồi!

--- -------
(1) Trịnh Càn và Kiếm Tiền có phát âm khá tương đồng, trong hoàn cảnh này Trình Kiến Nghiệp đang chơi chữ.


_________________
Đến Giáo đường nhưng chẳng phải cô dâu - Giữa bể dâu không biết nơi đâu là bến - Tháng năm thanh xuân vô hình nhưng nhanh hết - Ta đợi chờ nhưng vẫn chẳng gặp được nhau


Google [Bot] Nhớ ấn THANKS ủng hộ mình nhé!


Xem thông tin cá nhân
 [ 8 bài ] 
 



Thành viên đang xem chuyên mục này: Google [Bot] và 17 khách


Bạn không thể tạo đề tài mới
Bạn không thể viết bài trả lời
Bạn không thể sửa bài của mình
Bạn không thể xoá bài của mình
Bạn không thể gởi tập tin kèm
Google [Bot]

Bây giờ là T2 T05 29, 2023 9:36 pm

Lần truy cập trước: T2 T05 29, 2023 9:36 pm


Thoát [ Google [Bot] ]


Đề tài nổi bật 
1 • [Hiện đại] Mẹ 17 tuổi Con trai thiên tài cha phúc hắc - Trình Ninh Tĩnh (phần 1)

1 ... 232, 233, 234

2 • [Xuyên không - Trùng sinh] Cùng trời với thú - Vụ Thỉ Dực

1 ... 204, 205, 206

3 • [Xuyên không - Dị giới] Thiên tài triệu hồi sư - Nhược Tuyết Tam Thiên

1 ... 270, 271, 272

4 • [Xuyên không] Cuộc sống điền viên của Tình Nhi - Ngàn Năm Thư Nhất Đồng

1 ... 180, 181, 182

5 • [Xuyên không - Điền văn] Nông kiều có phúc - Tịch Mịch Thanh Tuyền

1 ... 187, 188, 189

6 • [Xuyên không - Dị giới] Phế sài muốn nghịch thiên Ma Đế cuồng phi - Tiêu Thất Gia - Hoàn

1 ... 229, 230, 231

[Cổ đại - Trùng sinh] Trọng sinh cao môn đích nữ - Tần Giản

1 ... 137, 138, 139

8 • [Hiện đại] Hôn trộm 55 lần - Diệp Phi Dạ

1 ... 234, 235, 236

[Xuyên không - Huyền huyễn] Triệu hoán sư khuynh thành - Vô Ý Bảo Bảo

1 ... 179, 180, 181

[Xuyên không] Nắm tay người kéo người đi - Thiên Hạ Vô Bệnh

1 ... 39, 40, 41

11 • [Hiện đại - Trùng sinh] Gia khẩu vị quá nặng - Hắc Tâm Bình Quả

1 ... 160, 161, 162

12 • [Hiện đại] Quân hôn Tổng giám đốc thô bạo của tôi - Nam Mịch

1 ... 143, 144, 145

[Cổ đại - Trùng sinh] Tướng phủ đích nữ - Trầm Hoan

1 ... 121, 122, 123

14 • [Cổ đại - Trùng sinh] Đích nữ vô song - Bạch Sắc Hồ Điệp

1 ... 120, 121, 122

15 • [Hiện đại] Hào môn thừa hoan Mộ thiếu xin anh hãy tự trọng! - Mộc Tiểu Ô

1 ... 198, 199, 200

[Cổ đại - Trùng sinh] Đích trưởng nữ - Hạ Nhật Phấn Mạt

1 ... 87, 88, 89

17 • [Xuyên không - Cung đấu] Thế nào là hiền thê - Nguyệt Hạ Điệp Ảnh

1 ... 41, 42, 43

18 • [Xuyên không] Cùng quân ca - Thiên Hạ Vô Bệnh

1 ... 36, 37, 38

19 • [Hiện đại] Ảnh hậu làm quân tẩu - Đông Nhật Nãi Trà

1 ... 73, 74, 75

[Hiện đại] Hào môn tranh đấu I Người tình nhỏ bên cạnh tổng giám đốc - Hàn Trinh Trinh

1 ... 485, 486, 487



Thành viên nổi bật 
ChieuNinh
ChieuNinh
THO THO
THO THO
vanvan6293
vanvan6293

Khách

Khách

Khách

Shop - Đấu giá: Thiên Yết vừa đặt giá 210 điểm để mua Bướm xanh đen
Shop - Đấu giá: Thiên Yết vừa đặt giá 210 điểm để mua Cung Bọ Cạp
Shop - Đấu giá: Thiên Yết vừa đặt giá 210 điểm để mua Ác quỷ dễ thương
Shop - Đấu giá: Mẹ Bầu vừa đặt giá 201 điểm để mua Xe hơi quà tặng
Achima: Không đc cấp phép đọc truyệ
hung_ho: AC cho hỏi có phải tính năng đọc truyện trên diễn đàn bị lỗi ko
Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 207 điểm để mua Vòng tay đá quý
Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 201 điểm để mua Nhẫn ngọc trai
Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 201 điểm để mua Ngọc trai đen 2
Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 259 điểm để mua Trái tim đá xanh
Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 220 điểm để mua Tim đỏ
Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 201 điểm để mua Mề đay đá Oval
Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 235 điểm để mua Dây chuyền đá Garnet và Citrine
Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 201 điểm để mua Nhẫn nam
Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 337 điểm để mua Ngọc xanh
Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 200 điểm để mua Nhẫn đá Citrine 1
Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 201 điểm để mua Nhẫn cặp cho tình nhân
Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 200 điểm để mua Mề đay đá Peridot 2
Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 237 điểm để mua Dây chuyền đá Peridot
Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 200 điểm để mua Mề đay đá Citrine 1
Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 201 điểm để mua Chuồn chuồn Citrine
Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 201 điểm để mua Nhẫn đá Peridot 2
Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 200 điểm để mua Nhẫn đá Citrine 2
Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 201 điểm để mua Cặp nhẫn kim cương
Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 277 điểm để mua Nhẫn đá Topaz xanh London 1
Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 257 điểm để mua Dây chuyền đá ruby
Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 272 điểm để mua Mề đay đá Garnet 2
Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 200 điểm để mua Mề đay đá Citrine 5
Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 208 điểm để mua Mề đay đá Citrine 3
Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 398 điểm để mua Bông tai đá Topaz xanh London

Powered by phpBB © phpBB Group. Designed by Vjacheslav Trushkin.