Cũng không quản Tô Nhân Vũ còn đang ở trong phòng liền đến trước giường cướp người, bắt lấy tay Tô Mạt, vội vàng nói:“Mạt nhi!”
Tô Mạt mím môi, thực chột dạ trốn lui trong ổ chăn, nàng thì thầm nói:“Ta không sao. Ngươi không cần sốt ruột.”
Tô Nhân Vũ nhíu mi, tuy rằng hắn ngầm thừa nhận người trong lòng của nữ nhi, nhưng...... Có thể hay không đừng trực tiếp không coi người phụ thân đang ở trước mắt này a?
Nghĩ nữ nhi nhỏ như vậy mà trái tim đã bị người khác bắt cóc mất, nói không chừng không tới hai năm nữa ngay cả người cũng bị người ta bắt đi mất luôn, tấm lòng phụ thân này của hắn a, thật sự là nóng như lửa.
Tô Mạt giọng nói êm ái:“Cẩn ca ca, ngươi đi cùng ta đến thôn trang sống một khoảng thời gian được không?”
Nàng mở miệng, hắn làm sao còn có đường lựa chọn, đương nhiên đều là tốt a.
Cho dù là bất kì chuyện gì trong thiên hạ cũng có thể bỏ được.
Tô Nhân Vũ nói:“Mạt nhi, không phải kêu là ta cùng ngươi đi sao?”
Tô Mạt hơi hơi cười nói:“Cha, ngài đưa chũng ta cùng đi a.”
Tô Nhân Vũ khẽ hừ nhẹ một tiếng, biểu đạt chính mình bất mãn, lập tức lại nói:“Nhị điện hạ không thể rời khỏi kinh thành lâu, nếu không bệ hạ sẽ nghi hoặc.”
Tô Mạt hì hì nói:“Không quan hệ, dù sao Cẩn ca ca phải giúp ta trông coi Hương lâu sao, còn phải xử lý chuyện thương nhân Tây Vực, cũng không cần luôn tiến cung.”
Hoàng Phủ Cẩn nói cho nàng, hắn có thế thân.
Dung mạo có vài phần tương tự, lại được dịch dung một chút, cơ hồ có thể đánh tráo.
Đến lúc đó có thể làm bộ mắc bệnh hoặc là cái gì đó, cũng có thể ổn thỏa qua mặt người khác.
Tô Nhân Vũ bất đắc dĩ nhìn nàng, nữ nhi này, thật sự là tiểu khắc tinh của hắn mà.
Hắn cố ý phụng phịu nói:“Các ngươi chỉ có thể trò chuyện, ta đi kêu người ta chuẩn bị đồ ăn. Hai ngày sau sáng sớm sẽ xuất phát đi thôn trang.”
Hai ngày này lưu lại cho các ngự y đến chẩn đoán chính xác bệnh tật.
Tô Mạt cười cười, có Lăng Nhược, không có gì phải sợ.
Lăng Nhược có thể điều động mạch đập, tạo ra mạch tượng suy yếu.
Hoàng Phủ Cẩn lập tức ý thức được có chút gì đó không thích hợp, bình tĩnh vẻ mặt lạnh nhạt nói:“Mạt nhi, sao lại thế này?”
Nha, nàng trung khí đầy đủ, bị hắn nhìn ra rồi!
Tô Mạt trong lòng kêu thảm thiết, vội kêu:“Cha, quay lại đi, ta có việc muốn thương lượng cùng người.”
Hoàng Phủ Cẩn cười lạnh một tiếng, vung tay lên, các cửa sổ đều đóng lại, trong phòng cũng chỉ còn lại hai người bọn họ.
Không khí ngưng trọng giống như sắp đọng lại thành giọt nước vậy, ánh mắt của hắn......
_________________ " Đừng quên nhu cầu cảm xúc cao nhất của con người là cần được...Tôn trọng!"
Tô Mạt nuốt ngụm nước miếng,“Cẩn ca ca, ta, ta chỉ là có chút nóng, muốn tắm chút nước lạnh. Một chút vấn đề cũng không có. Ta chỉ muốn đi tới nông trường bí mật của chúng ta làm chút chuyện thôi......”
Hoàng Phủ Cẩn nghiêm mặt, sắc mặt lạnh lẽo,“Cho nên nàng ngày hôm qua đã nghĩ xong đâu vào đấy, sai ta đi dạy công phu cho đám khất cái, để nàng được tắm...... tắm nước lạnh?”
Hắn nghiến răng nghiến lợi nói.
Sau đó làm cho Hoàng Phủ Giác đem nàng ẵm lên?
Hắn -- thật sự là muốn giết người !
Tô Mạt lấy hai tay hắn đưa lên, cố bành quai hàm ra, làm giống như một cái bánh bao nhỏ, đem bàn tay chính mình cầm lấy bàn tay hắn áp lên hai má mình, lấy lòng nhìn hắn, thanh âm nhuyễn ôn nhu nói:“Cẩn ca ca......”
Nàng vừa bị hành động mắc ói của chính mình mà nổi da gà, một bên còn phải kéo dài giọng nói nhão nhẹt lấy lòng nam nhân trước mắt này.
Nàng giỏi nhất là xem xét thời thế, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.
Lúc này, hắn muốn ăn thịt người, nàng còn không hạ thấp mình xuống lấy lòng hắn, không lẽ lại tự mình chuốc lấy cực khổ sao.
Thời điểm bình thường, nàng liền là một tiểu ma nữ, tiểu bá vương.
Đã làm sai chuyện, chính là cái bánh bao nhỏ, biết sai liền nhận, vô cùng dũng cảm!
Bị nàng làm như vậy, Hoàng Phủ Cẩn mềm lòng, nhưng hắn bắt buộc chính mình phải cứng rắn, lạnh lùng nói:“Mỗi lần đều là nhận sai nhanh hơn so với bất cứ ai, nhưng nàng có sửa sao?”
Tô Mạt bĩu môi, lười biếng nói:“Nhưng đối với ngươi lâu lắm rồi ta chưa có phạm lỗi a.”
Lần trước không phải là cưỡi ngựa sao?
Hoàng Phủ Cẩn chế trụ thắt lưng của nàng, đem cả nàng và chăn đều ôm vào trong lòng, oán hận nói:“Cho dù muốn chuồn đi, chẳng lẽ cứ phải rơi xuống nước mới có thể giả bệnh sao? Đã nói cảm lạnh......”
Hắn thở hổn hển, thật sự là cũng bị nàng làm cho tức chết rồi.
Tô Mạt ôm cánh tay hắn,“Đừng tức giận nữa, ta tuy rằng là cố ý, nhưng là ta có bảo đảm a.”
Nàng tu luyện nội công tâm pháp của hắn dạy cho nàng, tuy rằng không giống các đại hiệp luyện thành thần công cái thế, nhưng nói như thế nào thì cũng đạt được tới mức thân thể khoẻ mạnh.
Đừng nhìn vóc dáng nàng nhỏ bé, nhưng tuyệt đối không phải là loại ăn chay a.
Rớt xuống hồ có một cái vẫn là không thành vấn đề .
Hơn nữa, nàng muốn đi nông trang lâu như vậy, ngoài việc là đi an dưỡng ra, không có biện pháp nào khác a.
Kỳ thật nàng vốn không nghĩ tới muốn thái tử ngũ hoàng tử bọn họ làm chứng cho mình, chỉ là muốn tự mình không cẩn thận ngã xuống nước chút thôi.
Ai biết Tô Văn thế nhưng lại nóng vội như vậy, vậy mà muốn hại nàng, vừa vặn làm cho việc rơi xuống nước của nàng càng thật.
Bạn không thể tạo đề tài mới Bạn không thể viết bài trả lời Bạn không thể sửa bài của mình Bạn không thể xoá bài của mình Bạn không thể gởi tập tin kèm