Chào cả nhà! Đây là lần đầu tiên Li tập edit nên có nhiều chỗ sai sót lắm. Mong mng góp ý nha. Li rất thích thể loại trùng sinh + đôi khi trả thù một tí, nên tập lm editor thôi mong mng đừng ném gạch qá nhiều nha. Li ms tập lm nên kb nhiều quy định của diễn đàn. Sợ sai sót nhiều quá tốc độ hơi rùa bò 1 tí
Đích trưởng nữ
Tác giả: Hạ Nhật Phấn Mạt Thể loại: Trùng sinh, báo thù, sủng, cổ đại. Converter: Lovelyday Edit: Li Chun Số chuơng: 244 chương
Giới thiệu:
Tỷ muội song sinh, trên thế gian có mối liên hệ thân mật nhất, nhưng đối với nàng mà nói, đó cũng vết thương cả đời nàng, thậm chí đem nàng kéo xuống bờ vực tử vong.
Nàng cùng muội muội song sinh cùng một ngày sinh ra, khuôn mặt nàng vô cùng bình thường, tính cách hướng nội, mọi việc không tranh với đời. Muội muội xinh đẹp hào phóng, cầm kỳ thi họa mọi thứ xuất chúng,cha mẹ sủng ái tận tâm can.
Muội muội là hoa bách hợp cao quý, mà nàng chính là cỏ dại ven đường.
Nhưng vào thời điểm nàng bị người khác hãm hại, cha mẹ ép buộc nàng phải uống rượu độc, muội muội thờ ơ lạnh nhạt, chỉ có di nương cùng thứ xuất đệ đệ bình thường bị nàng xem nhẹ lại nguyện ý vì nàng cầu tình. Vô lực phản kháng, nàng đành phải uống rượu độc.
Lúc sắp chết, muội muội thân cận nhất lại cười bên tai nàng, nói cho nàng nghe, tất cả mọi thứ đều do nàng thiết kế, bất quá chính vì tỷ tỷ tầm thường vướng bận nàng xuất giá mà thôi. Nghe xong lời nói của muội muội, nàng hàm oan chết đi. Nhưng dường như ông trời cũng hiểu được oan ức của nàng, lại cho nàng cơ hội trùng sinh.
Đời này, nàng tuyệt không muốn phải uất ức chính bản thân mình. Đời trước, đối với nàng tốt, nàng bảo hộ. Đời trước hại nàng, nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Trải qua một đời, nàng nên vì bản thân mà sống, vô luận người khác đối đãi nàng như thế nào, nàng đều sẽ sống thật tốt.
Hãy xem nữ chính của chúng ta sau khi trùng sinh, làm thế nào tỏa ra hào quang vạn trượng, sống một đời tiêu dao khoái hoạt, lại làm như thế nào bằng trí tuệ của bản thân, đạt được hạnh phúc của nàng.
“Nghiệt nữ này, ta làm sao có thể sinh ra một nữ nhi như ngươi, tức chết lão phu.” Cùng với tiếng chửi rủa, một bàn tay vung lên hung hăng cho Triệu Khả Nhiên một cái tát.
“Cha, ta không có, ta cái gì cũng chưa làm.” Triệu Khả Nhiên quỳ trên mặt đất, vừa khóc vừa biện giải: “Ta cũng không biết đến tột cùng phát sinh chuyện gì, vì sao sẽ như vậy.”
“Ngươi, đồ nữ nhân không biết liêm sỉ, ngươi còn xứng làm nữ nhi của lão phu sao?” Phụ thân Triệu Khả Nhiên, Thái sư đại nhân của Đại Lịch vương triều – Triệu Tùng xối xả mắng: “Tháng sau người sẽ cùng Trung Nghĩa hầu Thế tử thành thân, không ngờ tới, tại thời điểm này ngươi thế nhưng cùng nam tử tư thông, ngươi muốn đẩy phủ Thái sư chúng ta đến chỗ nào hả. Nếu như bị tổ phụ ngươi biết được, việc lão phu thừa kế tước vị sẽ hoàn toàn không có khả năng!”
“Ta… Ta…” Triệu Khả Nhiên cũng không biết nên làm như thế nào để chứng minh trong sạch của bản thân.
Nàng nhớ rõ ràng, buổi trưa hôm nay, muội muội đến Xuân Huy viên của nàng, cùng nàng nói chuyện tán gẫu. Nhưng dùng xong một ít điểm tâm, nàng liền cảm thấy hơi mệt. Muội muội thấy sắc mặt nàng không được tốt, liền cáo từ, sau đó, nàng nghĩ đi ngủ trưa một lát bổ sung thể lực. Nhưng không biết vì sao, nàng vừa ngủ dậy, lại phát hiện ra có một nam tử xa lạ nằm trên giường nàng. Đúng lúc này, phụ thân cùng mẫu thân mang theo muội muội bước vào phòng, thấy được cảnh này. Hiện tại, nàng chỉ cảm thấy hết đường chối cãi.
Đúng rồi, muội muội.
Triệu Khả Nhiên linh quang chợt lóe, vội vàng hướng muội muội xin giúp đỡ: “Khả Nhân, Khả Nhân, ta vừa mới cùng muội tán gẫu a! Muội mau nói cho cha biết a!”
“Này, tỷ tỷ, buổi trưa nay, chúng ta đúng là ở cùng nhau.” Triệu Khả Nhân có vẻ thập phần khó xử, “Nhưng là, sắc mặt tỷ không được tốt, không phải tỷ nói muốn nghỉ ngơi một chút sao? Rất sớm ta liền cáo từ a!”
“Nghiệt nữ này, còn tưởng nói dối sao?” Triệu Tùng quăng cho Triệu Khả Nhiên một cái tát, “Chính ngươi làm ra sự tình ám muội, còn định dụ dỗ Khả Nhân sao?”
“Ta không có, cha, ta không có.” Triệu Khả Nhiên nhìn quanh bốn phía, nàng đi đến bên người mẫu thân, kéo lấy góc áo nàng, tìm kiếm trợ giúp, “Nương,người phải tin tưởng ta, người mau nói với cha giúp ta, thật sự là ta trong sạch.”
Tần Hương Hà một cước đá văng Triệu Khả Nhiên, sau đó vỗ vỗ góc áo, giống như muốn đem cái gì đó không sạch sẽ giũ bỏ hết đi, “Ngươi còn dám gọi ta một tiếng nương sao, ta không có nữ nhi như ngươi. Triệu Khả Nhiên, tuy rằng từ nhỏ đến lớn, chuyện gì ngươi đều thua kém Khả Nhân. Nhưng ta cũng không yêu cầu ngươi có thành tựu gì, cho ta có thể thơm lây. Hiện tại, ngươi xem ngươi, thế nhưng làm ra chuyện thấp hèn bực này. Ngươi như vậy làm bại hoại thanh danh phủ Thái sư, ngươi là muốn tức chết ta, phải không?”
Tần Hương Hà lời nói tựa như một con dao sắc bén, thật sâu đâm vào ngực Triệu Khả Nhiên.
Tuy rằng, nàng cùng Khả Nhân là tỷ muội song sinh, nhưng là không có một điểm nào tương tự. Nàng hoàn toàn không có di truyền bộ dáng tốt đẹp của Tần Hương Hà cùng Triệu Tùng, có thể nói nàng cũng chỉ là một giai nhân thanh tú mà thôi. Nhưng muội muội Triệu Khả Nhân ngũ quan rất giống cha mẹ, cực kỳ tinh xảo, khuynh quốc khuynh thành, là đệ nhất mỹ nhân kinh thành. Không chỉ như thế, bản thân nàng tầm thường vô vị, muội muội lại nổi tiếng là tài nữ, cầm kỳ thi họa không gì không biết, không gì không giỏi. Từ nhỏ đến lớn, muội muội đều là niềm kiêu ngạo của cha mẹ. Nhưng nàng không nghĩ tới, ở trong lòng cha mẹ, nàng lại là một người như thế.
“Cha, chúng ta không thể cứ như vậy kết luận, nếu oan uổng tỷ tỷ, như thế không tốt?” Triệu Khả Nhân vừa nói ra, tựa như ánh rạng đông chiếu rọi vào cõi lòng đang u ám của Triệu Khả Nhiên, nàng dùng ánh mắt cảm kích nhìn về phía Triệu Khả Nhân, hoàn toàn đã quên mới vừa rồi nàng bị Triệu Khả Nhân bỏ đá xuống giếng.
Đúng vậy! Tuy cha mẹ luôn không coi trọng nàng, nhưng Khả Nhân cùng nàng là cùng một mẹ sinh ra. Bình thường, nàng và Khả Nhân vô cùng thân cận. Tại thời khắc này, cũng chỉ có muội muội nguyện ý giúp nàng nói chuyện.
“Khả Nhân, cha biết ngươi thiện tâm, cũng biết ngươi cùng đại tỷ ngươi tình cảm vô cùng tốt, nhưng hiện tại chứng cớ đã vô cùng xác thực, ngươi cũng không cần cầu tình cho đại tỷ ngươi, không đáng.”
Triệu Tùng nghe được lời Triệu Khả Nhân nói, tuy rằng nhíu mày, nhưng vẫn ôn hòa trả lời Triệu Khả Nhân.
“Cha, chúng ta cũng nên tra một chút a!” Triệu Khả Nhân thoạt nhìn thập phần đại công vô tư, “Nếu tỷ tỷ bị oan uổng, chúng ta sẽ không tiếp tục trách cứ nàng. Nhưng nếu điều tra rõ là thật, như vậy tỷ tỷ cũng không thể nói gì hơn a!”
_________________ An Li
Đã sửa bởi Li Chun lúc CN T10 26, 2014 2:51 am, lần sửa thứ 5.
“Tốt lắm, Khả Nhân, ngươi nói, hiện tại nên làm cái gì bây giờ?” Thái độ Triệu Tùng đối xử với Triệu Khả Nhân hoàn toàn bất đồng với dáng điệu mới vừa rồi quở trách Triệu Khả Nhiên.
Triệu Khả Nhân xinh đẹp thông minh, luôn luôn là niềm kiêu ngạo trong lòng Triệu Tùng. Bằng vào dung nhan xinh đẹp cùng tài học của Triệu Khả Nhân, tương lai nhất định sẽ gả cho vương hầu tướng lĩnh. Điều này đối với tiền đồ của hắn mà nói, tuyệt đối là trăm lợi mà không một hại. Bởi vậy, đối với Triệu Khả Nhân, hắn luôn là thập phần sủng ái.
“Cha, chúng ta thẩm vấn nô tài trong viện một chút đi?” Triệu Khả Nhân đưa ra đề nghị, “Nô tài trong Xuân Huy viên luôn hầu hạ tỷ tỷ. Tỷ tỷ làm hay chưa làm điều gì, nô tài trong viện tuy rằng không có biện pháp biết rõ ràng, nhưng cũng sẽ biết một ít dấu vết để lại.”
“Ân.” Triệu Tùng tán thưởng gật gật đầu, sau đó ra lệnh: “Người đâu. Đem bọn nô tài vừa rồi tiến vào, bản thái sư muốn hảo hảo thẩm vấn một chút.”
Rất nhanh, Lí bà tử cùng nha hoàn Linh Nhi đã bị áp tải tiến vào, quỳ trên mặt đất, cùng đợi Triệu Tùng đặt câu hỏi.
“Các ngươi nói, vừa rồi trong khuê phòng Đại tiểu thư vì sao xuất hiện một gã nam nhân, có phải hay không do các ngươi mang vào. Còn có, gã nam nhân kia là ai, vì sao để hắn tiến vào, các ngươi không biết như vậy là làm tổn hại danh dự của Đại tiểu thư hay sao? Các ngươi là không muốn sống, phải không?” Triệu Tùng lớn tiếng quát: “Nói mau, nếu dám nói dối một câu, mang ra ngoài trượng côn đánh chết.”
“Nô tì, nô tì…” Lí bà tử ở thời điểm mọi người không chú ý, áy náy nhìn thoáng qua Triệu Khả Nhiên, sau đó, cắn chặt răng, đanh giọng trở lại: “Hồi lão gia, tên nam nhân kia, nô tì cũng không biết là ai. Chính là Đại tiểu thư muốn chúng ta để hắn vào phòng. Sau, Đại tiểu thư sẽ để cho nô tì thủ vệ cửa phòng, không cho phép theo người vào trong.”
“Đúng vậy, đúng vậy.” Ở một bên Linh Nhi lập tức phụ họa: “Chuyện như vậy không phải lần đầu tiên. Những lần trước, đều là do nô tì cùng Lí bà tử phụ trách thủ vệ.”
“Cái gì?” Triệu Tùng giận dữ, tùy tay cầm lấy chén sứ trên bàn ném về phía Triệu Khả Nhiên, “Nghiệt nữ, thế nhưng làm ra chuyện xấu hổ như thế này.”
“Không có, cha, ta không có.”
Cái chén Triệu Tùng ném tới vừa vặn nện ngay trán Triệu Khả Nhiên, hiện tại máu tươi không ngừng theo miệng vết thương trào ra, thoạt nhìn thấy ghê người.
“Các nàng đang nói dối, các nàng muốn oan uổng nữ nhi.” Triệu Khả Nhiên vội vàng quay sang nhìn Linh Nhi, “Cha, người phải tin tưởng nữ nhi a! Nữ nhi tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện thấp hèn như vậy.”
“Đại tiểu thư. Làm người phải có lương tâm a!” Lí bà tử lập tức òa khóc vừa minh oan cho bản thân, “Nô tì dù lá gan lớn cũng không dám oan uổng Đại tiểu thư a!”
“Đúng vậy, đúng vậy!” Ở một bên Linh Nhi phụ họa. “Đại tiểu thư, nô tì cũng không muốn nói ra, nhưng hiện tại lão gia cùng phu nhân hỏi, nô tì không dám có điều lừa gạt a!”
“Ai, tỷ tỷ, tỷ như thế nào có thể làm ra loại sự tình này?” Triệu Khả Nhân trông vô cùng đau đớn, nàng dùng khăn tay lau nước mắt, “Tỷ như thế này, thật làm cha mẹ và Thế tử thất vọng.”
“Ta không có, ta không có, các nàng đang nói dối.” Triệu Khả Nhiên phẫn hận nhìn về phía Lí bà tử và Linh Nhi, nhất là Linh Nhi. Linh Nhi là nha hoàn bên người nàng, từ nhỏ cùng nàng lớn lên. Không nghĩ tới, đến cuối cùng thế nhưng lại bán đứng nàng.
“Linh Nhi, ta tự nhận ta đối với ngươi không tệ, vì sao ngươi lại muốn oan uổng ta?” Triệu Khả Nhiên chất vất nói: “Đến cùng là ai muốn ngươi nói như vậy?”
“Tiểu thư, nô tì không có” Linh Nhi vội vàng kêu oan: “Tiểu thư, đã làm thì phải nhận. Nô tì không thể vì bảo vệ tiểu thư mà nói dối a!”
“Ngươi nói dối.”
Đúng lúc này, một nha hoàn bên người Triệu Khả Nhiên – Lung Nhi từ bên ngoài chạy vào, quỳ trên mặt đất, “Lão gia, Đại tiểu thư nhất định là oan uổng, các nàng không biết bị ai sai khiến, ở trong này hủy hoại danh dự của Đại tiểu thư, lão gia phải suy nghĩ kỹ a!”
Triệu Khả Nhiên cảm kích nhìn thoáng qua Lung Nhi. Linh Nhi miệng ngọt, cho nên bình thường nàng tương đối tin tưởng Linh Nhi. Hơn nữa, Linh Nhi ở bên xúi giục, nàng luôn xa cách Lung Nhi. Nhưng không nghĩ tới đến cuối cùng, Linh Nhi thế nhưng đổ oan cho nàng, mà Lung Nhi cũng không cố gắng bảo vệ bản thân.
_________________ An Li
Đã sửa bởi Li Chun lúc T7 T10 25, 2014 4:36 am, lần sửa thứ 2.
Bạn không thể tạo đề tài mới Bạn không thể viết bài trả lời Bạn không thể sửa bài của mình Bạn không thể xoá bài của mình Bạn không thể gởi tập tin kèm